Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

Một vài nét về nhà thơ

Nhà thơ Ma Văn Lai


1,Tiểu sử:
Nhà thơ Ma Văn Lai bút danh Hồng Lam
Sinh ngày 24/1/1956
Nguyên quán: Hùng Mỹ, Chiêm Hóa, Tuyên Quang
Nơi ở hiện tại: Di Trạch, Hoài Đức, Hà Nội
Nghề nghiệp: Kỹ thuật viên lâm sinh
2Quá trình công tác: 
Tháng 2 năm 1978 công tác ở lâm tr,ường An Hội, An Khê, Gia Lai. Đến tháng 9 năm 1983 công tác tại công ty Lâm nghiệp Chiêm Hóa, Tuyên Quang. Đến tháng 12 năm 1986 về địa phương hiện nay đang sinh sống tại Di Trạch, Hoài Đức, Hà Nội
3, Các tác phẩm:
-1979 đã có bài viết đầu tay
-Chính thức tham gia viết bài năm 2002 đến nay

Quê hương!


Quê hương ơi có cha mẹ sinh thành
Đã nuôi dưỡng tuổi thơ tôi năm tháng
Bao kỷ niệm học trò trong trang vở
“Tôi lớn lên lên đường theo kháng chiến”

Ngoài biên cương còn chưa im tiếng pháo
Nơi đất trời còn vương mùi khói súng
“Chân đạp đất, đầu đội trời vai áo bạc”
Tuổi xuân xanh giữ lại đất nông trường

Bao lứa đôi đã thành mái ấm
Xây làng mới trên vùng kinh tế mới
Trong cuộc sống thường ngày gian khổ
Ba mươi năm tóc bạc mái đầu
Ngày hôm nay tôi trở về viếng mẹ
Tấm lòng son dâng đất tổ quê hương

                   7/10/2011

Nhớ mẹ

Ảnh minh họa


Chiều chiều con đứng dưới rặng xoan
Trông về nơi quê nhà có mẹ
Bếp lửa chiều nay mẹ vừa nhóm
Xua đi cơn gió lạnh đầu đông

Nếp nhà sàn đơn sơ mẹ ở
Bớt đi bao khó nhọc đêm ngày
Đời mẹ nghèo nuôi con lam lũ
Mẹ chắt chiu dành cả cho con

Xa quê hương nhưng con luôn có mẹ
Lời mẹ khuyên con nhớ để trong lòng
Nhớ mẹ nơi quê nhà con vững bước
Nối gót cha anh những chặng đường
Thương mẹ vai gầy bao sương gió
Thôi thúc lòng con sống trọn đời

                              27/4/2004

Nhớ bạn



Trăng sáng ngoài sân trăng tháng năm
Đêm trăng tôi tìm về năm tháng
Nhớ người bạn gái đêm trăng vắng
Nhớ buổi bình minh dưới mái trường

Tôi và bạn học chung một lớp
Bạn bên chuyên môn tôi bên đoàn
Gắn bó cùng nhau xây mơ ước
Mang đầy nhiệt huyết tuổi hai mươi

Những buổi chuyên môn đi dã ngoại
Bạn thường ưu ái đến bên tôi
Tông nâng niu chân trọng vụng về
Để bạn tôi “cơn khát” dạo đường

Tôi nhớ mãi lần thi cuối khóa
Sáp xa rồi “anh viết đi anh”
Tôi trao lại cho em quyển sổ
“Đôi dòng lưu niệm viết đơn sơ”

Lần cuối gặp nhau trên phố núi
Dáng cao dong dỏng như ngày nào
Tôi buột miệng chào “em đi đâu”
Đáp lời tôi “em đi khám bệnh”

Ước mộng của tôi theo mây gió
Níu làm chi khi hai đứa ở hai đường
Khi hai người ở hai đầu xa thẳm
Còn chút tình lưu luyến với thời gian

                                         10/10/2008

Tam Hiệp ngày cuối thu



Anh đến quê em tam hiệp ngày cuối thu
Ruộng sắn  quanh năm xanh ngát
Tam Hiệp ngày mùa không phụ ngô khoai
Chín giọt mồ hôi mang nặng tình quê hương
Đất bãi đồng châu bốn mùa mưa nắng
Tam Hiệp quê em sương gió dãi dầu

Anh có về quê hương em Tam Hiệp
Bên dòng sông  hiền hòa
Suốt bốn mùa chở nặng đất phù sa
Cho vườn cây sinh thái trĩu cành
Tam Hiệp ơi, Tam Hiệp vành đai xanh
Đang đi lên trên đất bãy tây thành

                           18/10/2011

Anh không thể



Anh không thể, mình xa nhau có thể
Tấm lòng anh đã thấu hiểu em rồi
Em đã dành cho anh “vui phút chốc”
Để ngày mai chúng mình sẽ chia tay

Em có nhớ ngày đầu mới quen nhau
Anh dắt tay em bước nhẹ qua cầu
Trong đêm tối em nắm tay anh chặt
Sánh đôi đi nhẹ nhẹ giữa đồi thông

Từ ngày đó hai chúng mình săn đuổi
Em ngậm ngùi sao chẳng nói điều chi
Em có biết “nỗi lòng anh khi đó”
Thầm cho nhau nước mắt và nụ cười
Em không nói chỉ giận anh không đến
Buổi chiều nào em cũng ngóng trông anh
Trong đêm vắng anh hát bài em đọc
Để lòng anh luôn nhớ mãi nao nao

                    10/8/2010

Chợ quê



 Chợ quê họp độ canh năm
Hàng khoai, hàng thịt, hàng quà, hàng rau
Chợ quê họp giữa phố làng
Tiếng cười tiếng nói mời chào râm ran
Chợ quê họp đến giữa trưa
Người mua thì vắng, người ngồi bán trông
Em tìm đến chị hàng cua
Mua về nấu bát canh bầu cho con
Chợ quê chung của mọi nhà
Cơm ngon canh ngọt, chợ quê có phần

                  22/01/2008